Con tôi đã hơn 30. Đâu thể nói nó bồng-bột khi chọn một tấm chồng. Người bạn đời của nó là một anh chàng tàn-tật từ lúc bẩm-sinh. Ngăn-cản con không được nên tôi đành phải chấp-nhận. Dạy con sống lời Chúa nhưng sao tôi lại ngăn-cản con mình khi nó thật sự yêu người.
Thơ: Hồng Thúy Nhạc: Thiên-Anh Hòa-âm: Đặng Vương Quân Tiếng hát: Tâm Thư
Vòm cây nắng, dài theo bước nhỏ Mây cũ về, chim sáo ban trưa Sông suối hát... thầm xưa nhắc nhở Nghe một thời... thương nhớ đong đưa Vành môi thắm, mùa xuân đắm mộng Đôi mắt huyền xưa, nhìn lắm thân quen Em cổ tích, bài thơ mở rộng Thuở gió bồng thổi trắng hoa tiên Và ta thấy, và ta thấy mình bỗng trẻ lại Những vòng xe quay... nắng mưa... gần xa Em, tiếng nói... Em, tiếng nói... nguyên xuân hơi thở Cho tình xưa, thơ mãi... thiết tha Cho tình xưa, thơ mãi... thiết tha La la la, la la la, la la la la Thấy a, thấy a, thấy lại ta
Êm nhung tóc đuôi gà xanh ngọn Thơ hững hờ buộc giữa lưng ngoan Sợ bay mất... lòng ta hối hả Sợi hương nồng... bưởi ngát tháng năm Đường trơn ướt, hàng mưa mới trổ Giọt vô tình... dĩ vãng chưa quên Hạt sóng sánh... bàn tay khép mở Mảnh hồn ta... giữ đấy bình yên Và ta thấy, và ta thấy mình bỗng trẻ lại Những vòng xe quay... nắng mưa... gần xa Em, tiếng nói... Em, tiếng nói... nguyên xuân hơi thở Cho tình xưa, thơ mãi... thiết tha Cho tình xưa, thơ mãi... thiết tha La la la, la la la, la la la la Thấy a, thấy a, thấy lại ta
Thơ: Cát Biển Nhạc Thiên-Anh Tiếng hát:Tâm Thư Hòa-âm:Đặng Vương Quân
Có một đêm tình say tiếng gọi Có một ngày bạn với hư không Có trời xưa ôm đôi cánh mộng Có âm thầm hồ vắng riêng ta Có đợi chờ đầy trong hơi thở Có ngỡ ngàng lời ngọt phôi pha
Có nhiều khuya nhớ nhung dẫn dắt Và một chiều ánh mắt trông xa Có rừng thu cây khoe màu lá Có thông già lạc gió tình ca Có mù lòa tim đo biển cả Có nghẹn ngào hỏi lại tình ta
Có trần gian đẹp muôn sắc tỏa Có khô cằn ngày lũ lượt qua Có tầm tay tìm không đành dứt Có trở mình nhật thực hôn mê
Lòng người như tinh tú Tình người dâng mây núi Thổi hồn cơn giông bão Chảy mãi một giòng sông Thổi hồn cơn gió lộng Chảy mãi một giòng sông
Thơ: Nguyễn Thành Thụy
Nhạc: Thiên-Anh
Hòa-âm: Võ Công Diên
Tiếng hát: Anh Tuấn, Thùy Dương
Tranh: Mai-Anh
Tìm lại một mùa Xuân
vương vấn đã bao lần
Tìm người trong ký ức
lòng gợn sóng lăn tăn
Mở lại một bài thơ
vần cũ đã xa mờ
Lòng còn ngàn thương nhớ
kỷ niệm vẫn êm mơ
Ta ngắt một đóa mai
cài lên tóc em dài
Xuân mơn nhẹ tóc em
sững sờ đôi mắt nai
Gió Xuân ấm mới sang
lòng Xuân thấy rộn ràng
Bên em rộ cánh mai
vườn Xuân đã sang trang
Tình Xuân nay vội chớm
đâu biết nói chi nhiều
Lòng trao qua ánh mắt
đồng nhịp trái tim yêu
Điệu vần vào trong tranh
đậm trong nắng Xuân tình
Quà tặng người xưa cũ
quãng đời hết chia ly
Thơ:Thích Thiên Hựu Nhạc:Thiên-Anh Hòa-âm: Đặng Vương Quân Tiếng hát: Tâm Thư
Mẹ ơi. Mẹ ơi Ngồi buồn nhớ mẹ hiền xưa Nhớ mái tóc bạc lưa thưa dãi dầu Ngày ngày cuốc đất trồng rau Ngày ngày chân lấm bùn sâu Dầm mưa dãi nắng, áo nâu bạc mầu Thân gầy như bóng thân cau Mẹ thở dài nghe nặng như bầu rụng rơi Con đi biền biệt phương trời Mẹ già mòn mỏi một đời nhớ thương
Mẹ ơi. Mẹ ơi Từ ngày vắng bóng hình cha Héo hắt tấc dạ xót xa chín chiều Cửa nhà hoang vắng quạnh hiu Trầm trầm hương khói tịch liêu Chiều hôm mẹ khấn, sớm trưa mẹ cầu Xin Trời ruộng đất hoa mầu Lạy Trời con được chan hòa hồng ân Thương con nước mắt hai hàng Thân già còm cỏi võ vàng nhớ mong
Mẹ ơi. Mẹ ơi Xuân về cho ấm mùa đông Con về cho mắt mẹ trong Mẹ ơi nhớ mẹ mà lòng con đau...