Thầy Ơi, Con Đây

Thầy Ơi, Con Đây

 Mejt

    Đang ngồi uống nước mía và chuyện-trò với chúng bạn ở một cửa tiệm đầu làng thì có một cụ già đi ngang qua. Cụ dừng lại và hỏi:
 - Có Việt-kiều về thăm nhà nữa, à?
   Rồi nhìn tôi, giọng cụ mừng-rỡ:
 - Ủa, con M. hả?
   Trong khi tôi còn ngạc-nhiên vì chưa nhận ra ai thì mấy đứa bạn đã đứng lên chào cụ và nói:
 - Thầy T. đó.
   Thầy già quá, tôi nhận không ra. Thầy có thể quên và không nhận ra trò nhưng trò không thể quên và không nhận ra thầy. Quá mắc-cỡ, tôi chối:
 - Thưa... Cụ, không phải, ạ.
   Thầy nhìn vào mặt tôi như để nhận diện một lần nữa rồi bỏ đi:
 - Có lẽ không phải thật. Con M. ngày xưa đâu biết nói dối.
   40 năm rồi thầy vẫn còn nhớ đến cái tính-tình của tôi thưở đó. Tôi òa khóc và chạy theo thầy:
 - Thầy ơi! M. đây... Con đây...

Mejt